Đề: Cảm nhận của anh (chị) về hình ảnh Phê-đê-ri-cô Ga-xi-a Lor-ca thể hiện qua bài thơ Đàn ghi ta của Lor-ca (Thanh Thảo)

Bài thơ viết theo thể tự do, thiết lập cấu trúc trên dòng cảm xúc mãnh liệt về cái chết bi thảm của Lor-ca, nhà thơ thiên tài Tây Ban Nha.

HƯỚNG DẪN

- Bài thơ viết theo thể tự do, thiết lập cấu trúc trên dòng cảm xúc mãnh liệt về cái chết bi thảm của Lor-ca, nhà thơ thiên tài Tây Ban Nha.

- Tác giả Thanh Thảo đã bày tỏ thái độ ngưỡng mộ nhà nghệ sĩ đại diện cho tinh thần tự do và khát vọng cách tân nghệ thuật của thế kỉ XX đã bị giết hại một cách phũ phàng. Hai yếu tố thơ và nhạc được kết hợp hài hòa trong cấu tứ thơ, tạo sức gợi mở đa dạng, phong phú về hình ảnh và sự mới mẻ về ngôn từ trong thi phẩm.

- Những phút giây bi phẫn nhất trong cuộc đời Lor-ca được biểu hiện trong đoạn thơ:

Tây Ban Nha
hát nghêu ngao
bỗng kinh hoàng
áo choàng bê bết đỏ
Lor-ca bị điệu về bãi bắn
chàng đi như người mộng du
tiếng ghi ta nâu
bầu trời cô gái ấy
tiếng ghi ta lá xanh biết mấy
tiếng ghi ta tròn bọt nước vỡ tan
tiếng ghi ta ròng ròng
máu chảy.

+ Tiếng ghi ta của người nghệ sĩ tài năng vang lên giữa “ròng ròng máu chảy”. Tiếng đàn như có linh hồn hòa vào một không gian Tây Ban Nha với tiếng hát lạc quan, yêu đời trẻ trung: “Tây Ban Nha hát nghêu ngao”.

+ Bước chân mộng du của người nghệ sĩ “bị điệu về bãi bắn” trong “áo choàng bê bết đỏ”. Tiếng đàn ghi ta vẫn cất lên như ngợi ca vẻ đẹp của cuộc sống “bầu trời cô gái ấy”. Tiếng ghi ta đẹp như màu xanh của đời trẻ trung. Tiếng ghi ta từng giọt tròn như bọt nước có đó rồi chốc lát vỡ tan, biến mất. Trong từng nốt nhạc đàn ghi ta như có máu chảy ròng ròng xuống cuộc đời đau thương. Phép điệp ngữ kết hợp với phép ẩn dụ đã làm nổi bật ấn tượng về giây phút bi phẫn nhất trong cuộc đời Lor-ca.

Cái chết bi thảm của Lor-ca hòa trong nỗi đau xót tột cùng của từng dòng thơ Thanh Thảo. Nhưng nó thực sự lại tràn đầy một vẻ đẹp bi tráng của hình tượng Lor-ca.

- Niềm tin mãnh liệt vào sự bất tử của tiếng đàn Lor-ca được thể hiện trong các câu thơ:

không ai chôn cất tiếng đàn 
tiếng đàn như cỏ mọc hoang 
giọt nước mắt, vầng trăng 
long lanh trong đáy giếng 
đường chỉ tay đã đứt 
dòng sông rộng vô cùng 
Lor-ca bơi sang ngang 
trên chiếc ghi ta màu bạc 
chàng ném lá bùa cô gái Di-gan 
vào xoáy nước 
chàng ném trái tim mình 
vào lặng yên bất chợt 
li-la li-la li-la...

Tiếng đàn không thể mất được giữa cuộc đời như hình ảnh người nghệ sĩ tài ba vẫn sống mãi giữa tình yêu mến muôn đời của nhân dân. Tiếng đàn Lor-ca vẫn ngân vang bình dị với tất cả cuộc sống, “như cỏ mọc hoang”, như “giọt nước mắt vầng trăng long lanh trong đáy giếng”, tiếng đàn ghi ta còn vang mãi, Lor-ca còn mãi để cỗ vũ nhân dân đấu tranh với mọi thế lực áp chế, đòi quyền sống chính đáng cho nhân dân, cho nghệ thuật.

Các bài học liên quan
Đề: Bình giảng đoạn thơ sau trong bài Tây Tiến của Quang Dũng:  Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc... Sông Mã gầm lên khúc độc hành.

Bài học nổi bật nhất

Đề thi lớp 12 mới cập nhật