Đề thi học kì 1 môn Văn lớp 9 của Phòng GD&ĐT Kon Tum năm 2016
DayHocTot.com xin gửi tới các em học sinh Đề thi học kì 1 môn Văn lớp 9 của Phòng GD&ĐT Kon Tum năm 2016. Hy vọng nó sẽ giúp các em học và làm bài tốt hơn.
- Đề thi, bài kiểm tra liên quan:
- Đề thi học kì 1 lớp 9 môn Văn Sở GD&ĐT Nam Định năm học 2016 – 2017 có đáp án
- Đề học kì 1 lớp 9 môn Văn – trường THCS Hòa Bình năm 2016 có đáp án
- Đề thi cuối học kì 1 môn Văn lớp 9 có đáp án – THCS Minh Thạnh năm 2016
- Ngữ pháp tiếng anh đầy đủ nhất
dayhoctot.com giới thiệu Đề thi học kỳ 1 môn Văn lớp 9 của Phòng GD&ĐT Kon Tum năm học 2016 – 2017: Chuyện đáng nhớ dưới mái trường em đang theo học
PHÒNG GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO THÀNH PHỐ KON TUM
ĐỀ KIỂM TRA HỌC KÌ 1
MÔN: NGỮ VĂN – LỚP 9
Năm học 2016 – 2017
Thời gian làm bài 90 phút
1. (1,5 điểm)
Đọc đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi:
(…)
“…À ra vậy, bây giờ bà mới biết. Té ra nó không nhận ba nó vì là cái vết thẹo, và bà nó cho biết, ba nó đi đánh Tây bị Tây bắn bị thương – bà nhắc lại tội ác mấy thằng Tây ở đồn đầu vàm cho nó nhớ. Nghe bà kể nó nằm im, lăn lộn và thỉnh thoảng lại thở dài như người lớn. Sáng hôm sau, nó lại bảo ngoại đưa nó về. Nó vừa nhận ra thì ba nó đã đến lúc phải đi rồi.”
(Quang Sáng – Chiếc Lược Ngà)
a. Trong đoạn truyện trên, chi tiết nào thể hiện rõ nhất hoàn cảnh éo le, nghiệt ngã mà chiến tranh đã mang đến cho hai cha con anh Sáu và bé Thu?
b. Em hãy viết đoạn văn ngắn (3 đến 5 câu) trình bày cảm nhận của em về tâm trạng của bé Thu khi nhận ra anh Sáu là ba.
2. (1,5 điểm)
Trong các bài thơ Việt Nam hiện đại được học trong chương trình Ngữ Văn 9 tập I, những bài thơ nào có xuất hiện hình ảnh vầng trăng – người lính? Hãy chép lại những câu thơ ấy.
3. (2 điểm)
Đọc câu chuyện sau và trả lời các câu hỏi:
Người Ăn Xin
Một người già ăn xin với đôi mắt đỏ hoe, nước mắt giàn giụa, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi chìa tay ra “xin tiền tôi”. Thật không may, “tôi” chẳng có gì cả, ngay cả một đồng xu dính túi cũng không. Bàn tay tôi “nắm chặt lấy bàn tay run rẩy của ông cố nói rằng tôi xin lỗi vì chẳng có gì để cho cho ông cả. Thế nhưng, đáp lại “tôi”, ông nói: “Cháu ơi, cảm ơn cháu! Như vậy là cháu đã cho lão rồi”. Khi ấy “tôi” chợt hiểu ra: cả tôi nữa, “tôi” cũng vừa nhận được một cái gì đó từ ông lão.
(Theo Tuốc -ghê – nhép)
a. Các nhân vật trong câu chuyện đã thực hiện phương châm hội thoại nào?
b.Từ câu chuyện, em rút ra được bài học gì trong giao tiếp, trong cuộc sống?
(Theo Tuốc -ghê – nhép)
a. Các nhân vật trong câu chuyện đã thực hiện phương châm hội thoại nào?
b.Từ câu chuyện, em rút ra được bài học gì trong giao tiếp, trong cuộc sống?
4. (5 điểm)
Chuyện đáng nhớ dưới mái trường em đang theo học
Bài làm
Bước đi trên sân trường đầy nắng, thả suy nghĩ của mình bay theo gió, tôi đang nhìn lại tất cả những hình ảnh dù là nhỏ nhất về ngôi trường. Từng lớp học, từng góc sân đầy ắp những kỉ niệm, kí ức về thầy là ngày đầu tiên tôi bước chân vào trường cấp hai đang ùa về với tôi.
“Ai nâng cánh ước mơ cho em
Là thầy cô không quản ngày đêm
Ai dạy dỗ chúng em nên người
Là thầy cô em ghi nhớ suốt đời!”
Mỗi khi nghe những lời thơ bay bổng này, tôi lại nhớ đến những người cô giáo- những người lái đò đưa thế hệ trẻ cập bến bờ tương lai.
Giờ đây, khi đã là học sinh lớp 9, nhưng tôi vẫn không thể nào quên được những kí ức của mình. Quên sao được những lúc chập chững bước đi theo mẹ đến trường mẫu giáo, được cô ân cần dắt tay vào lớp. Ở đó, tôi đã được dạy rất nhiều bài hát hay như : Con cò bé bé, cả nhà thương nhau; cháu yêu bà; cô và mẹ… để rồi về nhà vẫn nhớ những bài hát đó, tôi ca lại, tuy giọng vẫn còn ngọng líu ngọng lo nhưng trên khuôn mặt bố mẹ vẫn tự hào về tôi lắm. Và lớn hơn chút nữa, khi tôi cắp sách tới trường, quên sao được những nét chữ, những con số được cô dạy từng tý một. Quên sao được những buổi sáng mùa đông, đôi bàn tay nhỏ xíu của tôi không viêt sđược, thì cô cũng hướng dẫn tôi khởi động cho tay mềm và ấm hơn để cho viết đẹp hơn. Quên sao được, những nét chữ hất lên, hất xuống, nét sổ thẳng, những bài chính tả, bài văn hay… cũng được cô hướng dẫn tân tình. Rồi đến những phép toán, những bài toán hay, khó, Toán tuổi thơ vẫn là thầy dạy chúng tôi. Bây giờ kí ức về ngày đầu tiên tôi bước vào trường với bao nhiêu sự lo lắng, lạ lẫm chợt tan biến khi thầy đón tôi với nụ cười hiền hòa và ấm áp. Có thể nói hình ảnh thầy giáo đã in đậm trong tim tôi. Nhưng trong những người thầy giáo đó, thầy giáo để lại trong tôi nhiều ấn tượng nhất vẫn là người thầy dạy tôi 4 năm cấp 2 này.
Bước đi trên sân trường đầy nắng, thả suy nghĩ của mình bay theo gió, tôi đang nhìn lại tất cả những hình ảnh dù là nhỏ nhất về ngôi trường. Từng lớp học, từng góc sân đầy ắp những kỉ niệm, kí ức về thầy là ngày đầu tiên tôi bước chân vào trường cấp hai đang ùa về với tôi. Ngày hôm đó, bao nhiêu lo lắng, lạ lẫm chợt tan biến hết khi thầy đón tôi với nụ cười hiền hòa và ấm áp. Mời chỉ có một năm học đi qua thôi mà tôi đã được thầy dạy biết bao điều, không chỉ giản đơn là những bài học trên trang sách quỷn vở mà còn là những lẽ sống, tình thương, cách đối nhân xử thế. thầy đã cho chúng tôi nghe những câu chuyện sự thật để rồi từ đó cô dạy cho tôi và các bạn những lẽ sống cơ bản, tính đoàn kết trong một tập thể và đó cũng là hành trnag cho chúng tôi bước vào cuộc sống này, và không biết từ bao giờ, tôi đã yêu môn văn hơn qua những bài giảng của thầy, không còn là những tiết học nhàm chán, những câu chữ, câu văn dài dòng mà đã trở thành những lời hay ý đẹp in sâu trong tâm trí tôi.
Lai gần một năm học trôi qua với những sự thay đổi nhưng lòng yêu nghề và yêu trò vẫn vẹn nguyên nơi thầy. Có lẽ mai này, tôi sẽ nhớ mãi về một thời cấp hai với những kí ức rất đẹp bên bạn và bên cô. Dường như những sự quan tâm, những cử chỉ ân cần, tình yêu thương của cô sẽ mãi mãi ghi dấu trong trái tim những học trò nhỏ dù thời gian có đi qua.
Tiếng trống trường vang lên đưa tôi ra khỏi dòng suy nghĩ, tôi nhanh chân bước vào lớp và tôi đã nhìn thấy cô trong hình ảnh quen thuộc trong suốt tháng ngày qua. Thầy đang chăm chú lật giở từng trang giáo án để chuẩn bị bài giảng cho chúng tôi. Một dòng cảm xúc chợt trào dâng trong lòng, một lời tri ân, một sự kính trọng và một tình yêu là tất cả những gì tôi muốn dành tặng cô.
Rồi mai đây trên dòng sông tri thức ấy, thầy sẽ mãi là người lái đò đưa những thế hệ học sinh đến với bến bờ tri thức. Nhưng con thuyền không chỉ mang kiến thức mà con đong đầy yêu thương và những ước mơ cháy bỏng :
“ Một dòng đời – một dòng sông
Mấy ai là kẻ đứng trông bến bờ
Muốn qua sông phải có đò.
Dường như muốn bước phải nhờ người đưa…
Tháng năm dầu dãi nắng mưa
Con đò tri thức cô đưa bao người
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu con gửi lại người cha thương
Con đò mộc, mái đầu sương
Theo con đi khắp muôn phương mai này
Khúc sông ấy vẫn ngày ngày
Thầy đưa những chuyến đò đầy qua sông…”