Ngày xửa ngày xưa, có hai anh em cha mẹ mất sớm. Đến lúc chia gia tài, người anh cậy thế mình là anh cả chiếm hết mọi tài sản cha mẹ để lại, chỉ cho người em một mảnh vườn nhỏ có cây khế ở cuối vườn.
Sau những cơn mưa nước suối dâng lên, cây trám trắng trên đồi đã có quả chín rụng. Hươu, nai kéo về tác tác gần xa. Đêm nào cũng có con nai về nhặt trám.
Thời chống Pháp, bác đi bộ đội khi chưa biết chữ. Vốn là một thợ đúc đồng đúc gang lành nghề, bác được tuyển làm chiến sĩ công binh để đúc vỏ bom, mìn, lựu đạn cho bộ đội.
Bây giờ, mỗi khi lật lại quyến vở cũ, thấy đôi nét chữ ngay ngắn bên cạnh những dòng nguệch ngoạc, em không thể nào quên được bao buổi tối ông nội ngồi kèm cho em học.
Cuối chiến tranh thế giới lần thứ hai, vào đầu tháng 8 năm 1945, Mĩ đã ném hai quả bom nguyên tử xuống thành phố Hi-rô-si-ma và Na-ga-da-ki nước Nhật làm chết gần nửa triệu người
Vì trước nay ít khi mua thức ăn, nên tôi hơi rụt rè ở chỗ đông người. Nhưng cùng may, có một chị bán thịt vui tính, vừa thấy tôi vào đã đon đả mời mua.
Đầu học kì II năm ngoái có một học sinh mới chuyển về lớp tôi. Đó là Nguyễn Thu Trang. Nhìn nước da đen đen, người lùn lùn, áo quần không có gì tươm tất, tôi đã cảm thấy không thấy ưa Trang rồi.
Ngày chủ nhật, ba má em và bé Ty về Thăm quê ngoại. Em phải ở lại giữ nhà. Giữa trưa một mình không biết phải làm gì em lấy một quyển truyện cũ ra đọc.
Trong Thế chiến lần thứ hai, Thủ đô Pa-ri nước Pháp bị phát xít Đức chiếm đóng. Một hôm, có tên sĩ quan cao cấp phát xít Đức lên một chuyến tàu từ Pa-ri, vừa bước vào toa tàu, hắn đứng nghiêm, giơ thẳng tay và hô to