Bài 3 - Tả ngôi nhà em đang ở
Nhà của em đang ở cùng với gia đình nằm giữa con phố nhỏ. Đó là một ngôi nhà nhỏ, không có lầu. Cánh cửa sắt luôn luôn đóng, bên trên có một cái chuông bé xíu. Em nhón chân nhấn chuông.
Tả ngôi nhà em đang ở (bài làm 3)
Bài làm
Mỗi lần hết buổi học, từ trường trở về, nhìn thấy ngôi nhà thân thuộc, em lại thầm reo lên:
- Nhà của mình đây rồi!
Nhà của em đang ở cùng với gia đình nằm giữa con phố nhỏ. Đó là một ngòi nhà nhỏ, không có lầu. Cánh cửa sắt luôn luôn đóng, bên trên có một cái chuông bé xíu. Em nhón chân nhấn chuông.
“Reng... Reng,..”. Thế là bố hoặc mẹ em ra mở cửa. Đang đi ngoài đường nóng, ồn ào, em cảm thấy mát hẳn khi giẫm chân trần lên sàn gạch bỗng sạch bóng. Bốn bức tường xanh dịu, chiếc quạt trần quay tít căng làm mát hơn. Em đặt cặp sách vào góc bàn học của em rồi treo quần áo lên mắc. Bố em thường dặn em để đâu gọn đấy vì nhà chỉ có một căn buồng. Bàn học của em được đặt kế cửa sổ phía hông nhà. Còn sát ngoài cửa là bộ bàn ghế để tiếp khách. Kế đó là tủ đứng đựng quần áo. Sâu bên trong là hai chiếc giường và một cái tủ dài, thấp. Em rất thích ngắm cái tủ mặt kính này, bên trong chưng những ly thuỷ tinh, thố đựng mứt, ba ông tam đa và mấy thứ đồ chơi của em từ hồi còn học lớp Một. Trên tủ đặt chiếc máy thu hình nhỏ. Sát tường và sát đầu chiếc giường lớn là cái kệ sách cao. Bố mẹ em đặt sách ngay ngắn, đều tăm tắp. Ai cần cuốn nào, dề kiếm thấy liền, ở góc em học, chiếc đồng hồ vuông treo tường chạy rất đúng giờ. Nhờ nó mà em biết thời gian và tính được giờ học, giờ nghỉ. Nhìn thẳng chiếc đồng hồ là bia lịch treo ở chỗ tiếp khách. Cao trên bìa lịch có một bức tranh phong cảnh mùa xuân cây lá xanh tươi lấm tấm những nụ hoa trắng, vàng. Nhìn bức tranh, em thấy như mùa xuân luôn ở trong nhà.
Em chạy vào gian trong xem mẹ em đang làm bếp, ba cái bếp dầu, bếp điện đặt gọn một góc cao. Nồi cơm nồi canh bốc khói thơm thơm. Mẹ em nấu ăn khéo và ngon vô cùng. Cũng trong gian bếp nhỏ là bể nước, vòi nước. Những hàng gạch men trắng chen với gạch xanh bóng láng và sạch sẽ. Chỗ nào trong nhà em ở, em cũng thấy yêu thích. Từ bàn em học nhìn qua cửa sổ thấy lá xanh, đòi lúc bướm vờn quanh mấy chậu cây nở bông nhài, bõng cúc. Bộ bàn ghế gỗ đầy Liếng nói cười vui vẻ của bố mẹ em tiếp khách. Cái kệ sách có bao nhiêu là truyện hay. Cái tủ ly đẹp, dưới ánh điện sáng càng thêm đẹp. Buổi tối, cả nhà em thường về để xem truyền hình. Em thích nhất những phim hoạt hình về bác Đô-nan, chú sói hãy đợi đấy. Em reo cười vang cả nhà. Cũng có ngày mưa lớn, nhà em thấm nước nhiều chỗ. Em phụ bố lấy chậu hứng và giẻ lau. Mùa mưa bị dột, mùa nắng thì nóng vì nhà em ở hướng tây lại cũ quá rồi. Những trưa không có điện, nhà lại càng nóng. Cả nhà em đẹp bàn ghế lại, nằm ngủ dưới đất cho mát.
Vậy mà em vẫn thấy không ở đâu bằng ở nhà. Đi Vũng Tàu một hai ngày, em đã thấy nhớ ngôi nhà nhỏ. Em nhớ chiếc giường con, cái bàn học, sàn gạch bông sạch mát và những đồ dùng, đồ chơi quen thuộc của em.
Hồng Khánh
dayhoctot.com