Đề: Thế giới có nhiều kì quan, nhưng kì quan tuyệt phẩm nhất là: "Trái tim của người mẹ" (George Bemard Shaw). Câu nói đó đã khiến em xúc động. Hãy kể lại một câu chuyện để làm sáng tỏ ý câu nói trên
Có gì thiêng liêng và cao đẹp hơn người mẹ của lòng con? Bởi vì mẹ luôn mang đến cho con những niềm vui và sự sung sướng trong cuộc sống. Mẹ là mẹ và cũng là một người bạn thân thiết để con vùi đầu vào lòng mẹ mà thỏ thẻ tâm sự.
- Bài học cùng chủ đề:
- Đề: Hãy thuật lại một sự việc đã gây cho em những cảm xúc khó quên.
- Để: Từ bài văn dưới đây em hãy viết bài văn để nhớ lại một ngày khai trường mà em đã được dự.
- Kể một việc tốt mà em và bạn em đã làm
- Ngữ pháp tiếng anh hay nhất
BÀI LÀM
Có gì thiêng liêng và cao đẹp hơn người mẹ của lòng con? Bởi vì mẹ luôn mang đến cho con những niềm vui và sự sung sướng trong cuộc sống. Mẹ là mẹ và cũng là một người bạn thân thiết để con vùi đầu vào lòng mẹ mà thỏ thẻ tâm sự. Những lúc đó, mẹ luôn xoa dịu những uẩn khúc trong lòng con trẻ với tất cả sự yêu thương, trìu mến. Có một lần con đọc sách và bắt gặp ngay lời nhận định của một người đau khổ đã phải chịu cảnh mất mẹ. Tuy sống với người mẹ kế, nhưng mỗi lần nhớ đến những kỉ niệm và người mẹ kính yêu của mình, anh lại đau khổ thốt lên: "Một trong những kì quan của thế giới là trái tim của người mẹ. Có ai nhân hậu, dịu dàng, đảm đang và hết lòng thương mình như chính mẹ ruột của mình đâu!...". Gấp quyển sách lại, con chợt nghĩ về mẹ của con, con nhìn vào hư không, xúc động vô cùng. Nghẹn ngào, con kể với không gian về mẹ của con:
Vào một đêm cuối hè, con đi học về, sà vào lòng mẹ, con nằng nặc đòi:
- Mẹ ơi! Mai là ngày tựu trường rồi, sao con chưa có áo mới hả mẹ? Các bạn con nói: "Tựu trường mà không có áo mới thì con sẽ đần độn, và bệnh hoạn, nhà ta sẽ nghèo mãi". Ôi, ghê quá mẹ ạ! Con không muốn vậy đâu!
Mẹ ngước nhìn con, âu yếm nói:
- "Con ngoan nào! Tối nay mẹ sẽ làm việc và sáng mai con có một món quà: đó là một chiếc áo mới! Chịu chưa, con gái bé bông của mẹ. Bây giờ con tắm rửa, ăn cơm rồi lên giường ngủ trước nhé!".
- Dạ!
Mẹ nhìn theo dáng con, thấy con có vẻ sung sướng, hạnh phúc, mẹ chỉ mỉm cười. Rồi đêm đó, khi con chìm vào giấc mộng êm đềm, mẹ đã thức trắng, cặm cụi từng đường kim, mũi chỉ để sáng mai con có áo mới đi học. Bên ngọn đèn nhỏ, mẹ vẫn cặm cụi cắt rồi may, may mãi... mặc cho những chú muỗi cứ cắn vào da thịt mẹ, mặc cho cơn buồn ngủ cứ chực ập đến. Bây giờ, lòng mẹ chỉ có một điều duy nhất là làm sao có áo mới cho con đi học. Chốc chốc mẹ lại đến bên con, sửa lại cái chân, xem lại mép mùng và nhìn con âu yếm.
Mẹ làm việc cho đến khi gà trống cất tiếng gáy canh cuối cùng và cũng là lúc mẹ may xong chiếc áo.
Sáng ra, con có áo mới đi học, lòng con tràn ngập hạnh phúc. Con có biết đâu đêm qua mẹ con thức trắng để có được chiếc áo này và bây giờ con đang mặc chiếc áo đã được dệt nên bởi tình yêu của mẹ! Vậy mà mãi đến bây giờ, khi con đã đủ tuổi khôn lớn, con mới kịp biết chiếc áo trắng ấy chính là chiếc áo yêu thương con trẻ của lòng mẹ. Mẹ là thế đó. Mẹ thương yêu con và mẹ cùng là người hy sinh nhiều nhất cho con! Ôi! Mẹ ơi! Con biết lấy gì để đền đáp tình thương tấm lòng nhân hậu cũng như đức hy sinh cao cả của mẹ. Mẹ yêu quý, xin mẹ hãy tha thứ cho sự khờ dại của con. Xin hãy tha thứ cho sự đỏng đảnh của con. Quả là câu: "Một trong những kì quan của thế giới là trái tim của người mẹ" thật đúng. Bất giác, con thấy mình hạnh phúc biết bao khi có mẹ thân yêu!...
* Bài đọc thêm:
U VỀ !
Ba anh em tôi đang đánh đáo tường ở góc sân. Tự nhiên anh Thả reo lên:
- U về! U về chúng mày ơi!
Chúng tôi ngừng lại tất cả, nhìn ra cổng. Tâng hẫng! Anh Thả hay có thói như thế.
Đến trưa, ba anh em đói mèm. Anh Thả lại reo:
- U về! U về!
Chúng tôi tiếp tục chơi đáo. Chả tin ai. Cái reo của anh Thả vứt đi!
Xế chiều, bác Ký bảo anh Hồ, anh Liễu mang sang ba bát cơm. Vừa ăn xong, anh Thả nhìn ra cổng lại reo lên:
- U về! U về thật đấy, chúng mày ơi!
Lần này chúng tôi vẫn không tin... Nhưng mà u về thật. U đặt quang gánh xuống giữa sân. Mồ hôi ướt hai đám ở hai vai áo. Khi mở thúng ra có ba chiếc bánh đa. U bảo: "Cứ mỗi đứa một cái".
Hôm nay, u đi tận chợ Chì. Chợ Chì ở đâu nhưng tôi biết là xa lắm. "Chợ Chì là chợ Chì xa - Chồng mong con khóc, chém cha chợ Chì". Có hôm u còn đi tận chợ Roi, chợ Roi xa tít mù tắp. Đứng ở quê ngoại mà nhìn ra chợ Roi ở tận chân dãy núi xanh xanh kia.
- U về, u về, u về!!!
Thằng Tịch reo lên. Khi thằng Tịch reo lên như thế, ai cũng phải tin. Mỗi khi u đi, nó lăn ra đất, nó chạy ra cổng, nó gào, nó khóc. Nó khóc đến nửa ngày, nấc lên. Nó khóc mệt thì thôi chứ không ai dỗ được. Nên bao nhiêu lần nó reo lên "U về, u về" thì đấy là thật!
U về! U về thật. Chúng tôi quây quanh u, mở đôi thúng, U chả nói chả rằng. Bao nhiêu quà: Ông Phỗng hiền như bụt, ôn no bụng phưỡn ra, hở cả rốn. Mặt trắng, bụng trắng, chỉ có môi là đỏ. Ba ông, màu sặc sỡ, ngồi ghế, che tàn. Các ông gầy nhom, đội mũ cánh chuồn. Người ta gọi ông là Tiến sĩ - Ba quả bưởi lựng mùi thơm. Một bánh thuốc lào, sợi vàng ươm, bọc quanh bằng lá chuối khô. U bảo đấy là quà của thầy - Hôm nay mua nhiều thế! - Hình như tôi thấy U đói! U bảo: "Tối nay, chúng mày trông giăng, U nấu bánh đúc lạc, tha hồ ăn".
Tháng ba, ngày tám thường là đói. Đến như nhà tôi mà cũng đói cơ mà!
- U về! U về!
U đi gặt thuê cho nhà bà xã đã về! Váy còn xắn đến đầu gối, lấm tấm bùn. U thắt bao tượng màu đã bạc như màu nõn chuối khô. Người U tỏa ra mùi lúa, mùi bùn. U tháo thắt lưng ra, dốc dốc: Cà cuống, niềng niễng, muỗm, những cọng ra đầy trứng cà cuống... Anh Thả đốt bếp lên. Một lát sau, ba anh em ngồi ăn: Những con muỗm thơm vàng, béo ngậy. Cà cuống "chết đến đít còn cay", vị cay ngan ngát. Niềng niễng giòn thơm. Trứng cà cuống lép bép, lép bép.
U đi ăn giỗ về. Lần thì trong tay cầm một bọc, bọc bằng lá sen. Lần thì cầm một bọc, bọc bằng lá khoai, lần thì lá chuối đã nướng đi rất dẻo. Trong các bọc ấy toàn thịt mỡ thái to, xôi gấc còn đầy hột, chè đỗ xanh, từng cục từng miếng chứ không thành đĩa... Khi mở ra, anh em tôi vừa bốc, vừa nhúm hết veo...
U về! U về!
Nhiều lần đi chợ về, cắp nghiêng cái thúng. Chúng tôi biết như thế là chả có gì, chúng tôi vẫn reo lên: U ơi! U về! U về... Bao giờ, U đặt thúng xuống, anh Thả cũng ra mở thúng trước tiên: Dăm bơ gạo tấm - Một "men" giấy cho tôi đi học. Cục mực tím óng a óng ánh bọc trong mảnh giấy bản... Nhưng u chả bao giờ quên mua quà: Mươi củ khoai luộc. Chiếc bánh đa. Vài đẵn mía...
U về! U về!...
Tôi cứ ngẩn ngơ “ước gì mình cứ bé mãi để được reo lên: U về, U về! Ước gì u cứ sống mãi để chúng tôi được reo lên: U về! U về!...”.
- Các thể loại văn tham khảo lớp 7
- Bài 1 sgk ngữ văn 7
- Bài 2 sgk ngữ văn 7
- Bài 3 sgk ngữ văn 7
- Bài 4 sgk ngữ văn 7
- Bài 5 sgk ngữ văn 7
- Bài 6 sgk ngữ văn 7
- Bài 7 sgk ngữ văn 7
- Bài 8 sgk ngữ văn 7
- Bài 9 sgk ngữ văn 7
- Bài 10 sgk ngữ văn 7
- Bài 11 sgk ngữ văn 7
- Bài 12 sgk ngữ văn 7
- Bài 13 sgk ngữ văn 7
- Bài 14 sgk ngữ văn 7
- Bài 15 sgk ngữ văn 7
- Bài 16 sgk ngữ văn 7
- Bài 17 sgk ngữ văn 7
- Bài 18 sgk ngữ văn 7
- Bài 19 sgk ngữ văn 7
- Bài 20 sgk ngữ văn 7
- Bài 21 sgk ngữ văn 7
- Bài 22 sgk ngữ văn 7
- Bài 23 sgk ngữ văn 7
- Bài 24 sgk ngữ văn 7
- Bài 25 sgk ngữ văn 7
- Bài 26 sgk ngữ văn 7
- Bài 27 sgk ngữ văn 7
- Bài 28 sgk ngữ văn 7
- Bài 29 sgk ngữ văn 7
- Bài 30 sgk ngữ văn 7
- Bài 31 sgk ngữ văn 7
- Bài 32 sgk ngữ văn 7
- Bài 33 sgk ngữ văn 7
- Bài 34 sgk ngữ văn 7