Em có người anh đi bộ đội xa nhà. Hãy viết thư thăm hỏi và kể chuyện nhà cho anh biết
Đã lâu không nhận được thư anh, ba má giục em biên thư để anh nhớ mà viết thư về. Anh biết không, gia đình trông tin anh lắm!
Anh Phong thân mến!
Đã lâu không nhận được thư anh, ba má giục em biên thư để anh nhớ mà viết thư về. Anh biết không, gia đình trông tin anh lắm! Hôm nay, ngày lễ chiến thắng lại về, càng thấy hình ảnh anh bộ đội, cha mẹ lại càng thương nhớ anh.
Sức khoẻ anh độ này ra sao? Ăn uống ở chốt tiền tiêu chắc kham khổ lắm! Có lần anh Phát, người cùng tiểu đội với anh về phép, ghé thăm nhà mình và kể chuyện về các anh. Em thì thích thú còn mẹ thì cứ lo lắng hoài. Thế đấy. Anh hãy viết thư cho mẹ đi, ít lắm thì hai tháng một lần, chắc cũng không ảnh hưởng mấy đến thời gian công tác của anh.
Cả nhà đều bình thường. Sức khoẻ của ba mẹ đều tốt. Anh chị Hai vẫn đi dạy học dù đời sống có khó khăn. Chị Thư đã vào Đại học sư phạm. Còn em, đứa em mà đã có lần anh cho là “kẻ i tờ rít văn chương”, thì đang học “lớp chuyên văn" của Quận. Em tiến hay lùi nào?
Nhà mình đã được phường sửa chữa lại. Cái “chuồng chim câu" ọp ẹp ngày trước nay cũng đã che được nắng mưa. Anh về chắc cũng thấy lạ đấy!
Ở đây, mọi người quen thân đều nhắc tới anh. Các bạn học của anh cũng thường ghé thăm nhà hỏi tin tức về anh. Còn chị Anh Thuý cứ trách:
Anh Phong như gió, bay qua là bay luôn, quên hết...
Nghe chị ấy trách anh, em cứ cười hoài!
Nè anh.
Anh về, sẽ thấy nhiều thay đổi. Nhiều nhà đã được sửa sang. Ngồi chợ trong phường đã được xây dựng lại. Lại có cả khu giải trí Kỳ Hoã, Đầm Sen, Thanh Đa...
Ba má dặn anh là phải cẩn thận, giữ gìn sức khoẻ. Đã là lính thì phải can đảm, làm tròn trách nhiệm của người anh trai. Anh cứ an tâm. Những người ở nhà biết mình phải làm gì để những người như anh vững chắc tay súng. Riêng em, em sẽ là học sinh giỏi như anh hồi nào.
Cả nhà mong thư anh, chờ ngày “lính về phép".
Em
Nguyên Phương
dayhoctot.com