Tôi là Mị Châu, con gái yêu của vua An Dương Vương. Người con gái được vua cha yêu thương hết mực nhưng cũng gieo vạ lớn cho cha và đất nước vì nhẹ dạ và ngây thơ tin người.
Tôi là đứa trẻ bất hạnh vì không có bố. Tuy lớn lên trong vòng tay yêu thương của mẹ nhưng tôi vẫn thấy thiếu thốn tình cảm của một người bố. Điều mà tôi sợ nhất là ngày ngày đến trường, lũ trẻ nghịch ngợm cứ quây quanh tôi mà la toáng lên: “Ê, ê! Thằng con hoang không có bố!”.
Văn tự sự (kể chuyện) cần phải có cốt truyện, nhân vật, tình huống,... Nếu đề cho sẵn các yếu tố này, HS chỉ cần tìm cách diễn đạt sao cho sáng tạo, có thể sự sáng tạo đó là một góc nhìn mới (so với truyện đã có), hay ngôn từ mới, cảm xúc mới...